Con Tin Có Chúa Ðồng Hành
Con Tin Có Chúa Ðồng Hành
( Chuyện Vợ Người Cải Tạo )
Nói về hoàn cảnh vợ con
Kể từ ngày cuối không còn Thủ Đô
Em lo di chuyển con thơ
Về quê hương cũ sống nhờ mẹ cha
Dặn con mẹ phải tìm ba
Các con ở với ông bà ít hôm
Trở về Bình-Thủy Cần-Thơ
Cảnh nhà hoang vắng, bơ vơ, ngỡ ngàng!
Lệ trào khóe mắt thành giòng!
Làm sao em biết là chồng ở đâu?!
Liều thân em quyết định mau
Đón xe chạy tới đầu cầu Sa-Giang
Tìm nơi hậu cứ Liên Đoàn
Nhưng đây trống vắng! hai hàng lệ rơi!
Biết đâu em kiếm, anh ơi!
Thôi đành phó mặc cho trời thương anh!
Em về lo giữ đàn con
Hoang mang, sợ sệt không còn bóng cha
Nhưng rồi em nghĩ đến nhà
Tạt qua thu dọn, dù là thương con
Tình hình lối xóm chẳng êm
Hôm sau chuẩn bị gối mền về quê
Bỗng dưng sừng sực anh về!
Như mê chưa tỉnh, em lê thân gầy
Ôm anh không nói nên lời
Phút giây thay đổi “bầu Trời” trong em!
Nghẹn ngào anh siết vai em
Kề tai khẽ bảo, chờ xem thế nào!
Vậy rồi, khóa cửa, đóng rào
Chở nhau ra chợ mua quà thăm con
Dọc đường mưa bão sống còn
Hỏi nhau mới biết ta còn chưa ăn!
Nhiều ngày vất vả thiếu cơm
Lại thêm mưa lạnh nên run cả người!
Trong mưa vừa nói vừa cười
Ôm anh thật sát cho người bớt run!
Vượt qua vườn chuối Ô môn
Tránh xa khu chợ sợ quân hận thù
Siết “gas” xe chạy vù vù
Chẳng bao lâu nữa tới khu Bắc Vàng
Thốt Nốt là chỗ dễ dàng
Tìm nơi ăn uống trên đàng về quê
Lắng nghe thời sự đường về
Biết dân nhiều xứ kéo về Kiên Giang
Tàu đò, tàu lính vượt biên
Chạy ra Phú Quốc về miền Mã Lai
Thương em anh bỏ ngoài tai
Lên xe ta chạy một hơi về nhà!
Gặp con cùng với mẹ cha
Anh em tụ họp một nhà xôn xao!
Biết mình không thể ở lâu
Lại nghe loa báo học khâu bảy ngày!
Trách mình sao quá thơ ngây
Nghe lời lũ vẹm nát thây trong tù!
Em ơi! Đâu phải mình ngu
Thế thời, vận nước, ở tù cũng cam!
Nuốt cay ngậm đắng bên trong
Phía ngoài em cũng giỏi giang chống chèo
Nuôi con, tủi nhục, đói nghèo
Nhớ thương kỷ niệm sớm chiều lệ rơi!
Tâm tư nhàu nát tả tơi!
Xác thân xiêu vẹo, rã rời kiếp hoa!
Anh đi cải tạo miền xa
Địa phương trơ tráo chiếm nhà chúng ta
Sáu Lạc, Mười Ốm bày ra
Âm mưu dâng hiến gọi là lập công
Cho em một chút huê hồng
Lấy tiền di chuyển là xong ngôi nhà!
Ngẩn ngơ em bước quay ra
Bán hết vật dụng về nhà nuôi con
Ban đầu tiền bạc vẫn còn
Sau theo năm tháng hao mòn sạch trơn!
Em đi làm mướn kiếm cơm
Nuôi con sống được nhờ ơn Chúa Trời
Thuốc men, quần áo, học hành
Năm con thơ dại một mình em lo!
Tin theo ngày tháng truyền ra
Việc trong khu xóm, gần xa em làm
Em còn nhận cả gánh gồng
Cho người buôn bán tay không chào hàng.
Đến khi thông thạo việc làm
Thì em chính thức lên đàng bán buôn
Làm ăn đang lúc được hên
Lụt năm bảy tám nước lên ngập nhà!
Năm sau chết sạch heo gà
Em đành tìm cách xa nhà bán buôn
Muốn buôn thực phẩm miền trên
Em cần giấy phép, số hên, tiền hàng
Thị trường tuôn đổ dã man!
Nhiều người mất vốn thở than kêu Trời!
Họa may số tốt có người
Như em không bị nên lời gấp đôi
Mua nhà, tậu ruộng, thăm nuôi
Anh còn ngờ vực! mọi người sao không?
Trách mình chưa xứng làm chồng!
Xin em thôi giận, do lòng ghen tương
Tạ ơn Lòng Chúa xót thuơng
Tạ ơn Đức Mẹ chỉ đường em đi
Mẹ nhìn thấy rõ gian nguy
Chúng con cần Mẹ từ bi hộ phù
Mẹ xin cùng Chúa nhân từ
Đoái thương con ở bến bờ nguy nan!
Những khi gặp phải gian nan
Và bao mưu chước Satan hoành hành
Chúng con xin được tôn vinh
Thánh Danh Thiên Chúa quang vinh muôn đời
Chúng con cầu khẩn, Mẹ ơi!
Mẹ xin cùng Chúa thuơng nguời giúp con
Chị Na, bà Chắt, Phúc Phong
Chị Tựa, và những bà con Lâm Đồng
Những người giúp của, giúp công
Giúp lời cầu nguyện, hưởng công Thiên Đàng
Bao lâu còn ở trần gian
Khấn xin Mẹ nhắc chúng con mỗi ngày
Siêng năng cầu nguyện, giúp người
Thực hành thật đúng những Lời Chúa ban.