Thương Người Em Nhỏ
Thương Người Em Nhỏ
Chạnh lòng khi hát bài ca
“Ai ra xứ Huế…” thiết tha, mỹ miều
Quê hương trăng nước, yêu kiều
Ngàn năm văn vật nhiều điều còn ghi
“Anh ra xứ Huế (mà) mần chi
Cho tui thương mến tướng đi nết cười?
Chỉ qua trận chiến đó thôi
Rồi anh đã khuất sau đồi Nam Giao…”
Để từ dạo ấy về sau
Chỉ còn lưu lại trong nhau bóng hình
Hình anh lính chiến đa tình
Quen cô em gái chân thành dễ thương
Ngọt ngào giọng Huế thân thương:
“Quê em như rứa, ai thương thì về!”
Em ơi! Dù mắc lời thề
Lòng anh vẫn thấy chiều về phía em…
Quê hương lịch sử nghìn năm
Biết bao kỳ tích cha ông lưu truyền
Chỉ vì tham vọng đê hèn
Bọn gian tàn sát dân lành mến yêu!*
Hỏi mình, khi nhớ về em
Tàn cơn binh lửa, ai đem em về?
Lòng tôi vương vấn muôn bề
Mỗi khi hát khúc: “ai về (là về) Nam Giao”.
________________________________
* Ý nói cuôc tàn sát đẫm máu Tết Mậu Thân nă 1968