Dìu Nhau Trong Ðời
Dìu Nhau Trong Ðời
(lời người vợ lính)
Bên nhau được đến bây giờ
Kề tai em nói, không ngờ heng anh!
Yêu nhau trong lúc chến tranh
Anh đi chinh chiến mỏng manh phận người
Những lần ghi dấu trong đời
Em xin nhắc lại kẻo rồi anh quên
Đầu tiên em tiễn đưa anh
Xa quê lập nghiệp lanh-quanh Sài-thành.
Ôm em anh đã bảo rằng
Cưng ơi! Đừng khóc, ta hằng bên nhau
Và anh còn cắn môi em
Nói làm kỷ niệm anh đem theo mình!
Đời trai trong lúc chiến chinh
Em nhận tin báo là anh nhập trường
Sĩ quan Quân Lực Việt-Nam
Em mau thu xếp lên đàng viếng thăm.
Gặp nhau trong Bãi Tiếp-Tân
Rưng rung em khóc, gặp anh em mừng !
Quân trường nhiều dịp trông mong
Alpha, đuôi cá, học xong ra trường.
Tiễn anh phục vụ quê-hương
Ra đơn vị mới, chiến trường cam go
Lần này em sợ, em lo
Vì thân anh đã hiến cho quê nhà .
Thế rồi theo tháng ngày qua
Chiến trường mở rộng, Nước Nhà điêu linh
Cộng thêm tâm dạ Đồng-minh
Buộc anh buông súng, nộp mình chịu thua !
Địch quân thực hiện mưu mô
lừa anh vào nhốt , trả thù cá nhân
Xót xa thương nhớ muôn phần
Tiễn anh “cải tạo”, nhục hình phương xa.
Em và con cái ở nhà
Gian nan, đói khổ, người ta nhạo cười
Địa phương đối xử xu thời
Ghép ta vào loại sống ngoài pháp nhân.
Em tù ngoài, anh tù trong
Thương nhau chỉ biết hướng lòng về nhau
Thế rồi sau cuộc thương đau
Chúng cho bỏ xứ, dắt nhau lên đường.
Giờ đây ngồi nhớ quê hương
Nhớ chuyện năm cũ, chặng đường chông gai
Xin anh đừng có thở dài
Dìu nhau ta sống chuỗi ngày tha phương.
Chờ khi lịch sử đổi chương
Ta về xây lại con đường tình xưa.