Tâm Tình Cùng Ðức Mẹ
Tâm Tình Cùng Ðức Mẹ
(Lời Người Vợ Lính)
Mẹ ơi! Con đã về đây
Con về thăm Mẹ đền thay gia đình
Chúng con được sống an lành
Là nhờ có Mẹ thương tình ủi an
Sau cơn khói lửa nguy nan
Quê hương lâm cảnh dối gian, dập vùi
Con Mẹ tản mát khắp nơi
Thân cò phiêu bạt giữa Trời bao la
Con người nhìn giống xác ma
Ngược xuôi tần tảo từ xa đến gần
Ðường đi cách trở muôn phần
Ðã luôn có Mẹ theo gần chở che
Vượt qua bao nỗi gian nguy
Ngăn sông cấm chợ, đuổi đi lên rừng
Gom thâu nhà cửa ruộng vườn
Dân lành cơ cực ra đường bán buôn
Từ Cà Mau tới miền trên
Biết bao trạm cấm ngày đêm cản đường
Thị trường tuôn đổ mọi hàng
Như phường trộm cướp bên đường đói ăn
Nhưng vì đời sống khó khăn
Nhiều người buôn chuyến vẫn mong lọt hàng
Ðến khi của mất nợ mang
Ðời người đói rách lại càng khổ hơn…
Ðể lo cứu sống đàn con
Nuôi chồng tù tội lên non phá rừng
Thân con năm tháng hao mòn
Ðã nhờ có Mẹ chỉ đường, ban ơn
Từ miền sông nước Hậu Giang
Trèo lên Ðèo Chuối nguy nan đường rừng
Qua đèo Bảo Lộc khô cằn
Luồn theo vách đá hẫng chân giữa Trời
Nổi trôi năm tháng trong đời
Gánh gồng, xách, đội, rao mời nhiều nơi
Bảo Lộc, Ðịnh Quán, Hố Nai
Và nhiều xứ khác ngược xuôi khắp miền
Nhiều khi gặp nạn giữa đường
Biết bao nguy hiểm bởi phường lưu manh
Cướp hàng và đoạt xác thân
Con luôn được Mẹ kề bên giữ gìn
Chu toàn bổn phận trần gian
Của người vợ lính trong cơn khốn cùng
Hôm nay từ chốn lưu vong
Con về đền tạ với lòng tri ân
Và dâng lên Mẹ từ nhân
Gia đình người lính tháng năm lưu đầy
Con xin phó thác cho người
Cuộc đời còn lại dưới Trời bao la…