Vọng Tếng Ðồng Môn
Từ khi nhận được tin vui
Ðồng Môn Thủ Ðức khắp nơi hợp quần
Tâm tư gợi nhớ muôn phần
Những ngày thân ái thắm tình Ðệ Huynh…
Khi xưa nhập ngũ tòng quân
Chia tay cạn chén hiến thân lên đường
Nhập trường trừ bị sĩ quan
Ðồi Tăng Nhơn Phú nồng nàn…Ðầy vơi…
Thế rồi mỗi “Ðứa”một nơi
Xông pha giết giặc tơi bời đạn bom
Qua bao chiến trận liệt oanh
Bốn vùng chiến thuật vang danh một thời
Ngờ đâu ngang trái cuộc đời
Cho quê hương Mẹ ngập Trời tang thương!
Mình đi vào “Trại Tập Trung”
Còn “Ai” ở lại đau thương, dập vùi…
Bể dâu tàn phá đời người
Chịu đời không thấu! Nên Trời xót thương
Cho mình cất bước lên đường
Tới vùng đất tạm tựa nương phận người!
Giờ trong hơi ấm Ðất Trời
Ðồng Môn thuở ấy còn thời gặp nhau
Vừa mừng, vừa tủi, vừa đau
Nhớ về Trường Mẹ xiết bao ngậm ngùi!
Ðệ Huynh! Còn sống trên đời
Thì xin góp mặt, góp lời cùng nhau
Cho mình vơi bớt thương đau
Cho mình vẫn thấy còn nhau trong đời…
Ðồng Môn tình nghĩa cao vời
Tình trong chiến trận tình ngoài “sân chơi”
Quê hương rồi sẽ rạng ngời
“Tư Nguy” rồi sẽ tới thời “Cư An”…
Hẹn hò Thủ Ðức hàng năm
Dịp may quí hiếm Trời ban cho mình
Ngờ đâu trên bước đường trần
Bể dâu, tan tác vẫn còn có nhau
Những kỳ hội ngộ hằng năm
Ðã ghi dấu ấn Ðồng Môn tuyệt vời
Cám ơn tình nghĩa mọi người
Ðã cùng gắn bó một đời bên nhau