NGƯỢC GIÒNG (Di Cư 1954-Cái Sắn)
Ngược Giòng 1
*Những ngày tháng đầu mới tới Trại (1957)
Từ vàm Cái Sắn Hậu Giang
Ðổ về Rạch giá đếm bằng đầu kênh…
Cuối kênh thì giáp Thoại Giang
Thông thương đường thủy dọc ngang toàn vùng…
Di cư từ Bắc mới vào
Kinh qua các trại, trại nào cũng vui
Nhưng vì lối sống đã quen
Ruộng đồng cấy hái hợp hơn miền rừng
Thế là lại bước lên đường
Xuống miền Cái Sắn ruộng vườn xanh tươi
Xe ngừng trên Lộ 80
Ðầu kênh D mới tạm thời dừng chân
Có Cha lãnh đạo tinh thần
Ân cần hướng dẫn những phần khó khăn
Bước đầu di chuyển qua sông
Ở chung lều vải giữa đồng ruộng khô
Nồi niêu gạo thóc cá khô
Lương thực đầy đủ phát cho từng nhà
Tới khi hoàn tất kinh đào
Thì theo thứ tự cùng vào định cư
Ruộng chia ba mẫu một lô
Ba năm cầy cấy giúp cho không hòan
Vật liệu một bộ nhà tràm
Phương tiện đầy đủ như là “ra riêng”!
Tới mùa nước nổi hằng năm
Cá tôm đặc nước phải chăng ý trời?
Thương người ngay thật trên đời
Ðang cần được sống một đời tự do…
Ngược Giòng 2
*Giai Ðoạn Ðầu Xây Dựng
“Ra riêng” chưa được giáp năm
Tới mùa nước nổi trắng băng cả đồng
Nền nhà ngập nửa chân giường
Mặt đường nước ngập thông thương bằng thuyền
Bị mùa nước nổi đầu tiên
Chân ướt chân ráo cả kênh ngỡ ngàng
Tưởng rằng lại chạy lên rừng
Ai ngờ nước giật nỗi mừng gấp trăm!
Ruộng sâu dầy đặc cá tôm
Lúa mùa căng sữa chĩu bông mộng vàng
Ðược mùa khu xóm rộn ràng
Nhà trục nhà cắt nhip nhàng gom thu
Xong mùa nhà cửa trùng tu
Giúp nhau xây dựng xóm khu rỡ ràng
Giáo đường kinh nguyện vang vang
Mọi người hứng khởi sẵn sàng tiến lên
Các Cha hướng dẫn giáo dân
Mở mang trường học xây thêm giáo đường
Trung Tâm là điểm trung bình
Cả kênh góp sức dựng trường Sao Mai
Cha Do sáng lập đầu tiên
Giáo dân tiếp giúp và thêm các thầy
Hoàn, Sinh, Mát, Quí và Hồng
Chuyên cần giảng dậy hết lòng sớm hôm
Không lâu đã trở nên quen
Vào mùa nước nổi chúng em đua thuyền
Khi đi chèo vội đến trường
Lúc về chia toán nhận xuồng của nhau
Kỷ niệm vớt sách trôi sông
Dìm nhau dưới nước thật không phai mờ!
Vui thay ôi tuổi học trò
Làm sao tìm lại tuổi thơ ngày nào…
Ngược Giòng 3
*Sao Mai một thời
Lãnh bằng hết cấp vừa xong
Chúng tôi một toán anh em cùng trường
Ðược Cha lãnh đạo tinh thần
Gởi về Chủng viện ở miền Tân Thanh
Ðược vào trường tốt học lên
Cuộc đời niên thiếu thật hên quá trời!
Nhưng vì hoàn cảnh nhất thời
Phải đành gián đoạn cuộc đời chủng sinh
Trở về đời sống “dân gian”
Vừa học vừa tiếp khó khăn gia đình
Lúc này ở Xứ Ðầu kênh
Cha nhà có phép mở thêm ngôi trường
Ruộng cày Cha ủi thành nền
Không lâu khai giảng ngôi trường khan trang
Cùng tên với trường Trung Tâm
Sao Mai soi sáng không gian toàn vùng
Biết bao lớp trẻ vào đời
Ðem theo đạo đức một thời Sao Mai
Rồi khi khói lửa chiến tranh
Tôi đi chinh chiến còn anh giúp đời
Bọn mình tản mát khắp nơi
Còn chăng kỷ niệm một thời bên nhau…
Ngược Giòng 4
Chuyện viết mãi viết nhiều về quê cũ
Có bao giờ tả hết đươc tình quê
Lắng tâm tư cho ký ức trở về
Những kỷ niệm thân thương thời thơ ấu…
Từ gà gáy tinh sương của ngày ấy
Chuông nhà thờ quen thuộc đã ngân vang
Nhắc muôn dân ngày mới đã sẵn sàng
Trong an bình chờ đón cả nhân gian
Lời kinh sáng tạ ơn và cầu khấn
Trổi toàn vùng vang vọng khắp không gian
Tạ ơn Chúa Lòng Thương Xót muôn vàn
Ðã nhậm lời đoàn con cái trần gian
Dân của Chúa Di Cư và bản xứ
Vì quê hương đã gắn bó cùng nhau
Lo vun đắp cho cuộc sống tương lai
Mong quê hương được hạnh phúc lâu dài…
Ôi hạnh phúc của một thời nhân bản
Một ước mơ thành hiện thực đang lên
Sao đứt quãng… Phải chăng vì vận nước?
Ðã tới thời thanh lọc rõ Trắng Ðen…!
Comments