Ai Bảo Em Là Người Yêu Của Lính

Ai bảo em là người yêu của lính
Cho anh thường ôm súng nhớ về em
Những đêm trường giá lạnh phủ đầy sương
Hay chiến tuyến đêm mưa bom đạn hú!
Ai bảo em là người yêu của lính
Ðể khuê phòng trống vắng những đêm thâu
Chuỗi ngày dài mong đợi mãi tin nhau
Và phương ấy chỉ vọng về tiếng súng!
Tàn cuộc chiến Em lại càng hụt hẫng
Trời quê hương phủ trắng một màu tang
Người lính chiến chỉ còn lá cờ vàng
Cất trong tim khi lệnh hàng bức tử!
Và từ đó mình xa nhau lần nữa
Kiếp đọa đầy như đã sẵn chờ ta
Người lính chiến tù cải tạo phương xa
Vợ con lính đi ra làm kinh tế!
Kinh tế mới chỉ em đi bán máu!
Chốn rừng hoang anh rau cháo tàu bay
Cùng cả Nước ta chịu cảnh đọa đầy
Ôi nghiệt ngã theo tháng ngày giải phóng!
Ai đã bảo em chọn yêu người lính
Ðể ngày nay ôm trọn kiếp lưu vong
Xa quê hương, long đong sống cùng chồng
Theo năm tháng ôm cờ vàng Tổ Quốc
Thôi thì hãy cùng anh xây mộng ước
Mộng một ngày Tổ Quốc được bình yên
Bọn giặc Tầu rút ngay khỏi quê hương
Ðể từ đó em tự do yêu lính.
*Thơ viết cho vợ hiền nhân kỷ niệm ngày lịch sử 30/4