Khóc Mẹ
Khóc Mẹ
Mẹ ơi! Mẹ ơi!
Bao nhiêu năm nhọc nhằn nuôi con lớn
Bao nhiêu năm đói khổ Mẹ ngược xuôi
Ðến bây giờ hết khổ Mẹ ra đi
Mất Mẹ rồi! Con mất Mẹ kính yêu!!!
Cứ mỗi lần con đi về tới ngõ
Lòng bâng khuông khi không thấy Mẹ hiền
Nhớ Mẹ thường trông con chờ trước ngõ
Ðón con yêu bằng mắt sáng môi cười
Suốt cuộc đời từ khi cha đi lính
Xa gia đình chinh chiến giữ quê hương
Mẹ đảm đang lo mái ấm tình thương
Ôm con thơ chờ cha những đêm trường
Giặc tham tàn về quê hương yêu dấu
Bắt cha đi “cải tạo” chốn rừng sâu
Mẹ đưa con đi vùng kính tế mới
Vì nhà mình giặc tham chiếm còn đâu!
Bao nhiêu năm Mẹ ngược xuôi kiếm sống
Chờ Cha về mình chạy trốn vượt biên
Nhưng ai ngờ có lênh tái đinh cư
Mình đi Mỹ và sống tới bây giờ
Mẹ cùng cha vất vả lo cuộc sống
Cho đàn con ăn học được tới chốn
Thì Mẹ ơi! Sao Mẹ vội đi sớm!
Con thương Mẹ gục khóc giữa đêm trường
Mẹ ơi! Mẹ ơi!
Bao nhiêu năm nhọc nhằn nuôi con lớn
Bao nhiêu năm đói khổ Mẹ ngược xuôi
Ðến bây giờ hết khổ Mẹ ra đi
Mất Mẹ rồi! Con mất Mẹ kính yêu!!!